Bạch quân nghi nghe vậy sắc mặt khẩn trương, trong lòng bất an hỏi:
"Tiên sinh ý là gì ……" Tướng sĩ nói:
"Thiên ý khó dò, thuận theo tự nhiên." Bạch quân nghi nghe không hiểu, lại hỏi:
"Tiên sinh đến tột cùng là cái gì ?" Tướng sĩ nói:
"ngươi nếu có trân bảo để nơi nào ." Bạch quân nghi nói:
"Cất dấu tại bí thất không dấu kỳ nhân không phải thân nhân mật hữu không cho xem." Tương sĩ nói:
"nhi tử của ngươi chính mình là một hi thế trân bảo, ngươi hiểu được nên như thế nào sao." Bạch quân nghi có điểm giải thích nói:
"Tiên sinh đích ý tứ là muốn ta để long nhi nấp trong gia trung." Tướng sĩ vuốt cằm nói:
"vật càng hiếm thấy người càng tốt, nhất là nữ tử." Bạch quân nghi nói cho hoa vân long lúc ấy nàng tịnh cũng không rõ ý tứ tướng sĩ theo hoa vân long dần dần lớn lên, mọi người bắt đầu hiểu được tương sĩ vì sao để hoa vân long câu "vật càng hiếm thấy người càng tốt, nhất là cùng nữ tử" đạo lý . Nguyên lai hoa vân long từ nhỏ lớn lên mặt như phấn thanh tú bức nhân tuấn tú cực kì, hơn nữa càng ngày càng tuấn tú. Bảy tám tuổi sau này, cả người cao thấp đã mơ hồ tản mát ra một loại mị lực làm cho nữ tử thấy đều tâm sanh ái ý mê luyến không thôi , nhất là khi hắn tươi cười càng làm cho nữ tử tâm hoảng ý loạn lòng say thần mê phàm gặp qua hắn , nữ tử trong lòng đều sanh ý nghỉ tự mình vì sao không sanh muộn một chút mà oán hận. Nếu là để cho hoa vân long ra ngoài không biết có nhiều ít,bao nhiêu nghiệt duyên cũng hay chính là tướng sĩ nói như vậy có đạo lý. Cho nên, không chỉ có bạch quân nghi hay là tần uyển phượng ,hoa mỹ quyên bọn tỷ muội chư nữ tại đây với hoa vân long nồng đậm thân tình trong lòng sinh ra một loại tình cảm mơ hồ không rõ hơn nữa tình cảm theo hoa vân long phát triển mà càng ngày càng tăng.
Kỳ thật tất cả đều biết chuyện này là vạn vạn lần không thể nhưng các nàng thâm hãm trong đó mà không thể tự kềm chế ,đây cũng là một nguyên nhân bạch quân nghi lúc ấy không cách nào cự tuyệt hoa vân long . Bất quá chính bởi như thế "Lạc hà sơn trang" hai mươi năm không vào giang hồ, một phương diện bởi vì không muốn gia nhập giang hồ, về phương diện khác cũng là bởi vì hoa vân long . Thời gian qua nhanh như gió , chuyển mắt hoa vân long đã mười sáu tuổi hoàn toàn đã hoàn toàn hiểu được chuyện nam nư, nhưng trọng yếu là chưa làm thử. Mà hắn cũng phát hiện trong nhà tất cả đều là Đại mỹ nhân trẻ thì thiên kiều bá mị, các cụ thì phong thái. Bạch quân nghi cùng tần uyển phượng đều dưới 40 tuổi cả ,tần uyển phượng ba mươi bảy, bạch quân nghi ba mươi sáu đều là diễm quang bắn ra bốn phía phong vận mê người dung nhan khuynh thành bộ ngực sữa nhô cao to tròn nổi lên hai hạt đậu nhỏ nhắn hồng hào da thịt trắng noãn mỗi một tất cơ thể đêu tỏa ra mùi hương nữ tính mê người. Đại tỷ hoa mỹ quyên lớn hơn hắn một tuổi điển hình của tính cách mềm mại nhu thuận của một cô gái, tính tình ôn nhu hiền thục là tiêu chuẩn của cổ điển mỹ nhân. Nhị tỷ hoa mỹ ngọc, lớn hơn hắn hai tháng đa sầu thiện cảm cũng rất ôn nhu tính tình cũng tốt thích văn và nhàn tĩnh. Tiểu muội hoa mỹ linh nhỏ hơn hắn một tuổi cá tính quật cường dám nghỉ dám làm nhưng đáy lòng ôn nhu thiện lương ngoại cương nội nhu .
Hơn nữa từ nhỏ đến lớn thích nhất kề cận hoa vân long. Tỷ muội mặc dù cá tính bất đồng nhưng có một chút giống nhau : mỗi người đều có thiên tư quốc sắc cao quý thánh khiết bề ngoài là "Diễm nhược đào lý, lãnh nhược băng sương" đối hoa vân long lại ôn nhu thể thiếp trăm điều nghe theo vạn điều chiếu cố. Mặt khác trong nhà còn có một đám nha đầu cũng đều có nhan sắc cả, đặc biệt là nha hoàn của hoa vân long tiểu oanh cũng là một mỹ nhân . Tuy trong nhà toàn là mỹ nhân nhưng hoa vân long vẫn còn xử nam , tịnh không tùy tiện hoa cá như tiểu oanh là tiểu nha hoàn trong lòng càng lúc càng nổi lên dục hỏa thanh xuân bởi vì vỏ công hoa vân long chua đạt đươc thành tựu. Lúc này hoa vân long đầu đầy mồ hôi đang luyện hoàn kiếm dựa một gốc cây thương tùng tiểu khế. Ngẩng đầu ngẫu nhĩ không chú ý tới canh trí trước mắt, đột nhiên trong lòng vừa động. Trường không gió thổi, mây bay nhẹ nhàng. Trời chiều hạ xuống núi như đóa hỏa hồng sơn hoa tại đỉnh núi tịch mịch mở ra, gió nhẹ lướt qua buồn bả chập chờn như đang đợi mùa xuân đến . Hoa vân long trong lòng nhớ lại phong cảnh như trước không phải mười năm trước cha "Thiên tử kiếm" qua đời thì caí…thiên kiếm khí minh không phải học từ tiểu hài tử biến thành thiếu niên anh tuấn. Thời gian thật là tốt, tay hắn chỉ nhẹ nhàng vào một điểm nhìn thì yếu nhược nhưng lại được súc đầy nội lực bàn tay nhỏ bé trong đảo mắt nắm chặt trường kiếm dài ba thước cánh tay rung lên cương kiếm phát ra trận trận thanh ngâm. Như mộng ảo thiếu niên tùy ý kết thúc chỉ để lại lưu quang dễ dàng chẻ đôi người gổ, một cơn gió màu lam trong không trung như một thương ưng mạnh mẻ theo hồ tuyến bay đi dần chậm rãi biến thành một người biến mất tại phương xa. Tà dương , gió thổi cuồn chuộn, mùi cây cỏ phản phất bao phủ quan sơn thiết bích, nơi đó là ngàn dặm giang hồ. Không xa có một ngày ta bước vào giang hồ, thanh sam lỗi lạc trường gió kiếm lưu, tứ hải mạn du khoái ý ân cừu. Kiếm ẩm cừu nhân huyết, tửu đáo đại chén kiền. Thể hội hoàng trần cổ đạo bão cát, thương giang cô chu tịch liêu, anh hùng kết nghĩa khảng khái, kiếm tảo giang hồ hào mại. Hoa vân long thanh danh truyền khắp đại địa mỗi ngõ ngách mỗi người đều nhắc tới hắn, trong ánh mắt bắn ra ý chí kiên định kiêu ngạo,nói ở nơi nào đều gặp qua,ra mắt đại hiệp hoa vân long.Hoa vân long quay về không sơn tịch chiếu xuân hoa lưu vân, hùng ưng đích đủ loại cảnh trí cứ như vậy phù tưởng liên phiên, từ cảm thán năm tháng trôi qua, nhân sinh như mộng ảo lâm vào ngày sau hành tẩu giang hồ thật sâu hoài tưởng.
"Ca, ngươi lại ngẩn người ?" Một tiếng cười duyên khiến cho hoa vân long trong cuồng loạn tư tưởng kéo trở về, một cô bé đáng yêu mặc quần áo màu vàng cười như hoa thanh âm như chim hoàng yến mềm mại thanh thúy, ngoại trừ tiểu muội hoa mỹ linh còn có ai? Nàng đại khái kêu hoa vân long trở về ăn cơm . Hoa vân long xoay người mở ra song chưởng, cười nói:
"Lại đây, để cho ca ca ôm một cái." Hoa mỹ linh cười hì hì địa đi tới nghe lời đưa thân hình mềm mại tựa ở trong long của hắn:
"lại đây thơm một cái." làm ca ca một bên hướng nàng ôm lấy, một bên dịu dàng hôn nhẹ đầy yêu thương. Hoa mỹ linh theo lời nhón chân lại gần mặt hoa vân long , ôn thuận tựa đầu vào hai bên lồng ngực trong lúc nhất thời một cổ hương xử nữ như lan nhẹ nhàng bay vào mũi. Từ nhỏ đến lớn hoa mỹ linh cùng hoa vân long cảm tình rất tốt, giờ mẹ nàng tần uyển phượng nói là một ngày nào đó nàng theo hầu ca ca . Hôm nay vừa chuyển mắt đã mười lăm tuổi , tạo hóa là ma pháp sư trên thân nàng thi triển nhiều ma pháp, năm đó hoàng mao nha đầu thuế biến thành đình đình ngọc lập đích tiểu mỹ nhân khuôn mặt tinh sảo, thân thể lả lướt to tròn ,đường cong lả lướt, mang theo hương thanh xuân xử nữ, tràn ngập sức sống. Nhưng vẫn thích giống như trước cùng hoa vân long không chút kiêng kỵ. Hoa vân long để muội muội trên đùi cảm giác mềm mại mà rất đàn hồi nàng đã luyện kinh công nhiều năm đôi chân thon tròn trời sanh . Hoa mỹ linh cười nàng vẻ mặt bắt đầu hòa bình thì không quá giống nhau tươi cười vẫn như cũ rất điềm đạm nhưng hơn vài phần ngượng ngùng, thanh âm càng ngày càng mềm nhẹ. Hoa mỹ linh thấy ở hoa vân long vẻ mặt có điểm kỳ quái tựa như rất âu yếm , ánh mắt ôn nhu mà lại tràn ngập tình cảm. Bốn mắt nhìn nhau, nàng hai má bổng đỏ lên, nhưng ánh mắt không có một chút lùi bước. Nàng đưa đôi môi nhỏ nhắn lên trán hoa vân long nhẹ nhang hôm.
Nàng ngẩng đầu lên, hoa vân long kinh hoảng đón nhận nàng với ánh mắt ngơ ngác trong lòng một chút không hiểu. Hoa vân long lẳng lặng nằm một câu không nói cười nhìn hoa mỹ linh. Nàng khẩn trương nở nụ cười hai bên tai mắc cở đỏ bừng . Hoa vân long nháy mắt mấy cái, sau đó con mắt nhắm lại tiếp tục ngủ. Thật ra hoa vân long căn bản ngủ không được vì có một đôi tay sờ loạn trong ngực. Hoa mỹ linh cũng không mở miệng nói chuyện chỉ có hơi thở trở nên càng ngày càng dồn dập. Nàng ôm lấy đầu hoa vân long tựa hồ do dự một chút ,sau đó đưa đầu của hoa vân long nhẹ nhàng để lên ngực mình. Hoa vân long chỉ cảm thấy đầu bị đôi tay mềm mại gắt gao ôm lấy sau đó cái ót chạm phải chổ mềm mại tựa như đôi vú của ai đó ,có chút động đôi vú nho nhỏ thay đổi hình dạng hướng ra hai bên . Hoa vân long yên lặng một chút đột nhiên hiểu được đó là trong ngực của một cô gái trong phút chốc miệng lưỡi đều khô máu chảy nhanh hơn ,trong khố thằng em liền ngóc đầu dậy. Hoa vân long quay đầu một cái thì ra là ngực của hoa mỹ linh, mày hơi nhiếu lại . Sau đó điều chỉnh tư thế ngủ , đầu không an phân nhúc nhích tận lực cảm thụ hai vú mềm mại . Phanh phanh phanh, trống ngực của nàng đập dồn dâp như trống hoa mỹ linh nhất định hiểu được ý đồ bất lương của hoa vân long . Nhưng nàng không có tránh né, ngược lại ưỡn ngực hai tay nắm chặt đầy khẩn trương. Hoa vân long biết nàng cố lấy dũng khí mới có thể làm như vậy lúc này sắc mặt nàng nhất định rất đẹp mắt, đáng tiếc hoa vân long nhìn không thấy. Hoa vân long cố gắng khắc chế xúc động mãnh liệt của mình ngồi dậy giúp hoa mỹ linh đang ngồi trên tảng đá chỉnh trang lại quần áo lợi dụng lúc đó đưa bàn tay trực tiếp vuốt ve cặp vú của nàng. Hắn không dám lợi dụng nhiêu lẳng lặng nằm trên ngực của hoa mỹ linh . Nàng tim đập đông đông ,trống ngực cũng bắt đầu chậm lại dần dần an tĩnh im lặng . Trăng tròn trên cao ,bóng cây mờ tỏ, gió đêm nhè nhẹ thổi lên hai người từng trận thấm lòng người . Mọi âm thanh của côn trùng dần im lặng xa xa truyền đến vài tiếng dế. Quang, ảnh, thanh, còn có không khí thanh tân tất cả cấu thành sự yên lặng hoa mỹ của vân trung sơn khi về đêm.
Vừa cảm giác tỉnh lại, mặt trời đả lên giữa trưa . Hoa vân long kêu to bất hảo vội vàng đứng dậy. Chỉ nghe cửa bị người đẩy ra, hoa mỹ linh đi đến. Kêu hoa vân long rời giường, nàng sắc mặt như hoa xuân.
"Ha ha ha, đại ca rốt cục củng tỉnh ngủ ……"
"hai ngày luyện công lao lực ngủ một hồi. Di? Các ngươi như thế nào không kêu ta tỉnh dậy?"
"Nhân gia sáng sớm đã nghĩ lại gọi ngươi,mẹ nói ngươi hai ngày luyện công mệt mỏi kêu ta đi cho ngươi ngủ một hồi, nhân gia một mực chờ ngươi tỉnh ngủ." Hoa mỹ linh thanh âm nhỏ đi sắc mặt nhiểm hồng như hoa hồng kiều diễm, ánh mắt tràn ngập nhu tình. Mân mê cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng, khóe miệng lộ nụ cười ngot ngào. Một người đáng yêu như vậy khổ cực, hoa vân long không khỏi nhịn được có chút cảm động:
"Mỹ linh, lại đây." Hoa mỹ linh mặt càng đỏ hơn
"Làm gì? ta không lại "
"Lại đây mà, ca ca cùng ngươi nói chuyện."
"Đứng ở chỗ này cũng có thể nói, nói cái gì mà phải đi tới?" Hoa mỹ linh dựa cửa phòng, vẻ mặt đỏ ửng ánh mắt mắc cở không dám cùng hoa vân long tương tiếp chính là không chịu lại đây, tối hôm qua lớn mật vong tình hoàn toàn không thấy. Nàng dám chắc biết hoa vân long muốn làm gì, thanh mai trúc mã cùng lớn lên, đều rất hiểu rỏ nhau a? Thấy bộ dáng nàng vừa thẹn vừa mừng hoa vân long nghĩ hiểu được buồn cười nhưng trong lòng cũng biết một điểm.
"Hảo, ngươi không lại thì ta không đứng dậy." "……" nếu người khác dám chắc chịu không được. Nhưng là hoa vân long nhất quán như thế, hoa mỹ linh cũng tưởng thật , trừng mắt liếc hoa vân long một cái vô kế khả thi, nhận mệnh đi tới. Lại chủ động đóng cửa, xem ra quả nhiên lòng có chuẩn bị. Hoa vân long ngồi ở trên giường một ôm nàng, hôn lên mặt nàng. Hoa mỹ linh trong lòng ngực hoa vân long trái lại không…chút nào giãy dụa hô hấp,hít thở bắt đầu trở nên gấp gáp. Thấy nàng như thế , hoa vân long một cổ dục hỏa xông lên trong ngực, bàn tay to lách quần áo hoa mỹ linh để lên trên vú nàng một trận xoa bóp, chỉ cảm thấy vú nàng cực kì mềm mại đàn hồi, môi nàng bị bao phủ bởi đôi môi của hoa vân long. Rời đi đôi môi hoa mỹ linh nhìn trong lòng. Nàng hai mắt đóng chặt, lông mi không ngừng khuấy động khuôn mặt kiều diễm . Đại khẩu hơi thở mang theo xử nử phả vào mặt hoa vân long . Hoa vân long phát giác bàn tay đặt trên vú của muội muội cật lực xoa nắn. Nhưng vẫn còn nhịn không được lại bóp nhẹ một cái có chút luyến luyến không muốn. Hoa mỹ linh phát giác hoa vân long cử động khác thường, mở mắt to kỳ quái địa nhìn hoa vân long, hoa vân long nói:
" Thời gian không còn sớm , ta phải nhanh lên đi gặp di mụ."
Cuộc sống cứ như vậy trôi qua, hoa vân long càng thêm khắc khổ luyện công, rốt cục tại mười sáu tuổi , đạt tới đại thành cảnh giới. Đêm qua luyện công một đêm , rốt cục đả thông "Nhâm đốc nhị mạch" đại thành võ lâm mơ tưởng cảnh giới, bởi vậy sáng sớm đứng lên hoa vân long không kịp đợi tìm đến mẫu thân bạch quân nghi. Làm hoa vân long hoan hỉ nói cho bạch quân nghi thì, bạch quân nghi mừng rỡ kéo hoa vân long vào trong lòng,ngực. Hai đôi môi nhỏ nhắn của nàng hôn nhẹ lên khuôn mặt tuấn tú của hoa vân long, không biết là vô tình hay hữu ý mà bạch quân nghi lại hôn lên đôi môi của hoa vân long. Trong nháy mắt tiếp xúc hai người tâm động, môi trở nên cứng ngắc. Hoa vân long kinh ngạc trừng mắt to nhìn bạch quân nghi, bàng bật lên ý niệm hối hận trong đầu , nàng lập tức rời môi hoa vân long ra. Hoa vân long say mê địa nhìn bạch quân nghi nói: "mẹ,ngươi co thể để như vừa rồi lâu một chút không"
Bạch quân nghi nhắm mắt phượng lại ,trong lòng có chút hồi hộp đưa đôi môi đỏ hồng lên đôi môi của hoa vân long. Hoa vân long chỉ cảm thấy đôi môi của bạch quân nghi quả thực tuyệt diệu không tả mềm mại, ướt át, cực kỳ đàn hồi làm cho hắn xúc động đân trào. Hơn nữa hơi thở của bạch quân nghi cực kỳ ngọt ngào thơm ngát làm lòng người mê say.
"A …… mẹ vẫn …… ngọt ngào …… vẫn làm cho hồng ta lên may cho tới bây giờ ……"
"Long nhi, ngươi đưa đầu lưỡi vào miệng mẹ đi ." Đôi môi anh đào Bạch quân nghi mở ra hơi thở nàng như hoa đào rất ngọt ngào ,nàng mở rộng đôi tay bạch ngọc ôm lấy cổ hoa vân long . Hoa vân long dùng sức hút lấy đôi môi đỏ mọng của bạch quân nghi , sau đó đầu lưỡi dùng sức đưa vào miệng bạch quân nghi . Đầu lưỡi hoa vân long trong miệng bạch quân nghi chuyển động hổn loạn sau cùng lại quấn chặt lấy đầu lưỡi của nàng . Một hồi, hoa vân long cảm giác đầu lưỡi có chút tê dại mới nhả miệng bạch quân nghi ra,chiếc lưỡi mềm mại của nàng vươn theo tiến vào miệng hoa vân long , đầu lưỡi chung quanh liếm động trong miệng hoa vân long .Hoa vân long nhiệt liệt đáp lại mẹ yêu cùng bạch quân nghi triền miên. Ngọc thể bạch quân nghi run rẩy dùng sức cùng đầu lưỡi hoa vân long dây dưa theo đuổi vô cùng khoái cảm . Hoa vân long ôm chặt cơ thể mềm mại của bạch quân nghi,tựa như khát tham lam hút lấy đôi môi nàng:
"A …… mẹ đầu lưỡi ăn thật ngon …… giống như kẹo đường nhưng mềm mại …… lại vĩnh không hòa tan ……" Hoa vân long nuốt từng ngụm từng ngum nước miếng ngọt ngào của bach quân nghi. Đôi mắt trong suốt của bạch quân nghi hiện lên vẻ mắc cở, đôi gò má trắng nỏn ửng hồng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, cánh tay ngọc khẩn trương nắm lấy hoa vân long . Hoa vân long bắt đầu cảm thấy đôi vú của mẹ nở to cứng lại phập phồng lên xuống tại bộ ngực hắn ma sát liên hồi. Hắn tâm thần chập chờn, nhịn không được dùng sức càng thêm tham lam cuốn lấy đôi môi mềm mại của nàng xoắn lấy lưỡi thơm tho của nàng. Hận không được nốt luôn lưỡi của bạch quân nghi vào bụng . Hoa vân long cố ý đè bộ ngực to tròn đầy đàn hồi của bạch quân nghi lên ngực mình khiến cho bạch quân nghi tâm hoảng ý loạn xuân ý bạo phát. Hoa vân long tiếp tục dùng sức thì bạch quân nghi cảm giác càng dân trào, đầu lưỡi mềm mại trong miệng hoa vân long giãy dụa thu hồi, nhưng là không làm nên chuyện gì. Bạch quân nghi đánh hoa vân long không ngừng gấp đến độ dùng sức hừ hừ đầu quay trái phải không ngừng, lại dùng thủ trảo bóp vào lưng hoa vân long . Hoa vân long hé miệng thả đầu lưỡi nàng ra, đôi vú căng tròn của bạch quân nghi không ngừng phập phồng, không ngừng hít thở, hơi thở ấm áp thơm ngat phả lên mặt hoa vân long. Hoa vân long cảm giác rất là thoải mái.Đôi tai trắng noản của bạch quân nghi ửng đỏ diễm lệ mê người, ánh mắt trừng hoa vân long gắt giọng:
"Long nhi, ngươi làm mẹ ngộp thở gần chết." Hoa vân long vẫn còn chìm đắm trong đôi môi của bạch quân nghi , thất hồn lạc phách năn nỉ nói:
"mẹ, làm một lần nữa nha, ta mới nhấm nháp diểm vị trong miệng người , người như thế nào lại đẩy ta ra ?" Bạch quân nghi không mặt tràn đầy xuân ý, đôi mắt dịu dàng nhìn hoa vân long nói:
"trong miệng mẹ không có đường, vậy có cái gì vị." Hoa vân long vẻ mặt say mê nói: "mẹ, người vậy so với đường không biết ngon nhiều ít bao nhiêu lần, đầu lưỡi người rất là nhu mỹ nhuyễn thập phần ngọt ngào không cách nào so sánh ,nghĩ mùi thơm ấm áp chậm rãi xuyết suốt như hương rượu ngon vừa mãnh liệt như lửa vừa nhẹ như gió mùa xuân thật là nghĩ thôi cũng đã say ." Bạch quân nghi thấy hoa vân long nói như thế tấm lòng cảm giác vô cùng ngọt ngào. Nàng cố nén sự thẹn thùng âu yếm nhìn con mình nhẹ nhang nói:
"ngươi nha cứ hay đùa, mẹ như thế nào ta tự mình mà không biết." Hoa vân long cười cười nói:
"mẹ chính mình tự nhiên không biết." Bạch quân nghi dịu dàng nói:
"mẹ nói không lại ngươi ……"
"vậy để cho ta làm một lần nữa nha, mẹ, ta tốt mà mẹ." Hoa vân long năn nỉ nói. Bạch quân nghi đôi tai hồng lên như hoa đào thẹn thùng khép hờ tú mục, nhẹ nhàng ngẩn đầu lên mở đôi môi nhỏ nhắn ra. Lúc này đây bạch quân nghi mặc cho hô hấp dồn dập cái lưỡi thơm tho chuyển đông, hai đôi môi nhỏ nhắn cấp tốc hợp lại nàng tuy hơi ngập ngừng nhưng cũng không giãy dụa khước từ, như vậy ôn thuận phối hợp với ái nhi, tùy ý hắn gắt gao ôm chặt, mặc hắn mút xoắn nàng muốn cho hoa vân long tùy ý. Hảo một trận hoa vân long mới hài lòng rời đôi môi của bạch quân nghi,nàng đầy tình ý nhìn hắn nói:
"Thân đủ rồi?" Hoa vân long cười nói:
"vẫn chưa đủ cả đời cũng không đủ sau này người có thể như vậy với ta nha? Bạch quân nghi tai nổi hồng, mị nhãn bao hàm xuân quang, mềm nhẹ nói:
"Ân, có thể chỉ cần ngươi thích." nàng bỗng nhiên nhìn thấy đáy quần của hoa vân long dựng đứng lên, trong lòng mắc cở lập túc xoay người run giọng nói:
"Hôm nay đã găp mẹ, bây giờ đi gặp nãi nãi cùng đại nương, nói cho các nàng võ công đã thành." Hoa vân long có chút luyến luyến không muốn đi, bạch quân nghi cảm thấy quần lót đã ẩm ướt , mình dĩ nhiên vừa rồi lồn cũng ra nước. Nhớ tới một màn mới vừa rồi , vú nàng vẩn còn nóng lên, tâm tình thật lâu khó có thể bình tĩnh yên lặng vào đêm, bạch quân nghi trong phòng như lửa, hoa vân long kinh ngạc địa nhìn bạch quân nghi chậm rãi cởi áo ngực ra, thân thể mềm mại đường cong lả lướt khiết bạch như ngọc chỉ còn lại có một quần lót màu hồng tại nơi cơ mật nhìn lại phía trên là bộ ngực to tròn trăng ngần lộ ra ngoài.
Lien ket: truyen nguoi lon, truyen sex hay cực hay
Wap truyen sex