watch sexy videos at nza-vids!
VinaWap.Pro
HomeAvatarTr Teen
Truyện người lớn

Thomas và Thu Nguyệt không. khó khăn vất vả như Văn và Hiền Lương trong chuyện làm tình vì họ đã qua giai đoạn "vạn sự khởi đầu nan" từ lâu rồi, Thomas lại là bậc thầy trong khoản này. Vì thế họ thích chơi kiểu gì là tùy họ, chơi nhiều hay ít, lâu hay chóng, mạnh hay không mạnh là tùy ở họ.

Khi mọi người đã ra về, Thu Nguyệt nói với Thomas:
- Các bạn của anh ai cũng dễ thương và ý tứ.
- Họ cũng là bạn của em nữa đấy chứ. Họ là đồng hương của em mà.
Giọng Thu Nguyệt tức tối:
- Những người đồng hương ở chỗ em họ đâu có tử tế như thế. Họ luôn rình mò, theo dõi từng đường đi lối về của em cứ như những trinh thám vậy. Em có bao giờ để ý tới việc riêng của họ đâu. Mỗi người có một cuộc sống riêng phải không anh? Cuộc sống riêng của mỗi người thì phải cần được tự do phải không nào? Cũng như anh thích ăn cá, em lại thích ăn rau, sao lại cứ bắt mọi người cùng ăn một thứ? Nhiều lúc nghĩ em vừa chán lại vừa buồn. Thu Nguyệt cứ làm như Thomas là một đồng hương của nàng vậy, đồng hương mà nàng ghét cay ghét đắng.

Nàng dồn hết mọi nỗi tức giận lên đầu người đồng hương này. Những người đồng hương của nàng kể ra cũng đi quá sâu vào đời riêng của nàng. Mấy năm trước nàng còn yêu một anh người cùng chủng tộc, da vàng mũi tẹt như họ, nay chẳng hiểu vì nguyên nhân gì mà họ thấy nàng đi với một người khác giống, mắt xanh, mũi lõ. Chỉ riêng điều này đã làm họ không ưa nàng rồi. Đấy là chưa kể lúc nào họ cũng thấy hai người cập kè bên nhau, chướng tai gai mắt họ quá, họ không chịu nổi. Họ còn phát hiện ra hai người hôn nhau ở trong me trô nữa. Họ nói nàng là đồ đĩ, đồ đĩ đó phải ngủ với trăm thằng đàn ông là cái chắc, lồn của con đi đó phải ngoác ra bằng cái tàu há mồm là cái chắc, lồn của đồ ớ đó phải ngậm hàng trăm con cặc khác loại là cái chắc. Không còn thiếu một ngôn từ bẩn thỉu nào ở trên đời này mà họ không gán cho nàng. Nhưng có một điều mà họ không bao giờ nói ra là họ đang là những con trâu buộc cọc. Trâu buộc ghét trâu ăn, từ xưa tới nay ai chẳng biết vậy. Nghe người yêu than thở, trút lên đầu mình cơn giận dữ, Thomas chỉ mỉm cười. Lát sau anh nói:
- Em ơi, nghe anh nói đây, hãy quên tất cả những chuyện ấy đi em ạ, mặc xác những đồng hương, đồng khói, mặc xác họ. Họ chẳng là ai cả, tội gì mà phải mất thời gian với họ hả em? Điều chủ yếu là anh và em. Thời gian là quí lắm. Hãy dành nhiều thời gian cho chúng mình, cho con cặc và cái lồn em ạ.

Thu Nguyệt thấy Thomas nói đúng. Hãy dành nhiều thời gian cho con cặc và cái lồn. Hai thứ đó bao giờ cũng cần có thời gian. Thời gian đối với hai thứ đó ở trên đời này không bao giờ đủ cả. Và nàng muốn khi gần con cặc anh không bao giờ nghĩ đến một thứ gì khác. Chứ như những bà đồng hương với nàng, khi họ gần con cặc của chồng, họ còn bận rộn nghĩ tới hàng trăm thứ khác, nào là tiền để mua thức ăn hết rồi, nào là ngày mai phải dậy sớm để xếp hàng mua thịt, nào là tiền điện tháng này hết nhiều quá phải tiết kiệm dùng điện thôi... con cặc cũng mất hứng vì những suy nghĩ của các bà.

Thu Nguyệt mỉm cười kéo đầu Thomas xuống, hôn vào môi anh. Thomas bế nàng lên giường. Thu Nguyệt gối đầu lên tay Thomas.
- Tội nghiệp anh bạn của anh quá, vì để cho chúng mình được tự do anh ấy phải về trên cơ quan ngủ.
Thomas cười:
- Em ngây thơ con nai vàng quá em ơi ! Kế hoạch cả đấy em ạ . Anh đạo diễn màn kịch đó đấy. Biết đâu lúc này nó đã làm toét lồn con bé đó ra rồi. Đêm nay con cặc nó sướng phải biết. Miếng ăn ngon nhớ đời.

Bây giờ Thu Nguyệt mới vỡ lẽ lúc nãy Thomas gọi Hiền Lương ra một chỗ to nhỏ với nhau.
- Anh là ghê lắm đó - Thu Nguyệt lườm Thomas đã dâm tà một mình chưa đủ lại còn rủ rê người khác dâm tà theo.
Nàng cắn vào môi anh một cái rõ đau.
Thomas ôm ghì lấy nàng:
- Bộ làm cho nhau sung sướng điên đảo là xấu lắm hay sao mà em bảo anh dâm tà? Có dâm thì đấy là con cặc và cái lồn chúng nó dâm chứ đâu phải anh và em. Anh định rủ cả thằng Văn và con nhỏ đó chơi chung với tụi mình đêm nay cho vui song lại sợ con nhỏ xấu hổ, chưa quen. Vả lại anh cũng sợ "làm" nó lắm. Anh ngại chọc vào lồn trinh lắm, nó khóc anh không dỗ được. Con cặc anh bự lắm, lồn tơ chưa kinh nghiệm của nó không cáng được. Chỉ có mỗi lồn em là địch nổi con cặc anh thôi. Con cặc anh hợp với lồn em lắm. Bộ chứ em tưởng con cặc và cái lồn nào cũng hợp cả nhau hay sao? Lồn em nó mút cặc anh sướng không sao chịu nổi. Thôi, đưa anh cởi quần áo cho em nào! Thu Nguyệt nằm duỗi dài chân tay cho Thomas cởi quần áo. Cởi quần áo cho nhau cũng là một cái thú của họ. Bao giờ làm tình họ cũng cởi quần áo cho nhau. Người này vuốt ve, chiêm ngưỡng vẻ đẹp của người kia. Đã bao lần như thế rồi mà mỗi lần họ đứng trước tấm thân trần truồng của nhau họ không khỏi ngạc nhiên, trầm trồ như lần đầu khám phá ra vẻ đẹp của nhau vậy. Cả hai đều có khổ người rất đẹp: nở nang nhưng lại thon thả, bộ phận nào ra bộ phận Lúc này Thomas đã cởi xong quần áo cho Thu Nguyệt. Anh thốt lên:
- Đẹp quá ? Mỗi lần cởi quần áo cho em là mỗi lần anh thấy em đẹp hơn. Lần sau đẹp hơn lần trước, cứ thế mà nhân lên.
- Thôi, em biết tài nịnh đầm của anh rồi, - Thu Nguyệt tuy nói vậy, nhưng trong thâm tâm cũng rất sung sướng vì được Thomas khen người nàng đẹp. Phụ nữ ai chẳng thích được dàn ông khen, dù lời khen đó là thật hay là giả đi chăng nữa, lời khen vẫn là món quà tặng rất cần thiết và quí báu đối với họ - nằm xuống đi, bây giờ đến lượt em cởi quần áo cho anh. Kìa, anh cứ thế thì làm sao em cởi cho anh được - Thu Nguyệt kêu lên vì Thomas không chịu nằm yên, cứ với với hai vú của nàng bóp bóp - cố gắng đợi một tý nữa đã nà o ? Xong rồi - nàng quăng nốt chiếc quần xi líp xuống sàn nhà - đấy, giờ thì tự do muốn sờ mó cái gì trước thì sờ đi nào. Sờ vú em trước hay sờ lồn em trước?
- Ăn lồn em trước.
- Ban nãy ăn liên hoan chưa no sao mà còn đòi ăn thêm nữa?
- Cái món ăn đặc biệt này thì bao giờ anh cũng muốn ăn, nhất là được hít cái mùi lồn rất đặc biệt của em. À, anh bảo này, em đặt lồn lên mặt anh đi! Không, như thế này cơ thế thế, tráo trở đầu đuôi nhé. Em nằm lên trên anh để anh nằm dưới. Anh nặng lắm đè lên em em sẽ đau đấy. Xong chưa nào? Nhích mông đít lên chút nữa để cho cái lồn em rơi đúng vào mồm anh.

Họ loay hoay xếp đặt vị trí cho con cặc và cái lồn như các nhà quân sự bày thế trận vậy. Hai người bắt đầu bú cặc bú lồn của nhau. Nước bên trong cửa mình Thu Nguyệt đã chảy ra chan chứa khiến Thomas nuốt không xuể. Họ cứ thế có lẽ nửa tiếng đã trôi qua. Cổ Thu Nguyệt dường như đã mỏi vì phải mang một cái đầu cứ nâng lên hạ xuống hoài. Thomas cũng không thở được nữa vì những lúc Thu Nguyệt nứng quá, nàng cứ trên lồn xuống mắt mũi Thomas. Mũi và mồm anh chìm ngập trong mớ lông lồn rập rạp của Thu Nguyệt. Những lúc đó anh phải dùng hai tay để nâng mông nàng lên một chút. Vì thế cả hai đều muốn thay đổi tư thế.
Thomas đưa tay lên lau mặt và hỏi:
- Em thích kiểu gì bây giờ?
Khuôn mặt Thomas bóng nhẫy nước nhờn từ cửa mình của Thu Nguyệt trào ra. Mặt Thu Nguyệt ửng đỏ. Nàng nói:
- Hôm nay để em điều khiển anh. Hôm nay anh sẽ là con ngựa của em.

Hai người bao giờ cũng đối xử với nhau rất công bằng. Hôm nay người này là ngựa của người kia thì ngày mai người kia là ngựa của người này. Con ngựa nào cũng chạy khỏe và người phi ngựa nào cũng tài tình.

Nàng ngồi lên bụng anh, xoay lưng lại mặt anh, nhổm mông lên, dùng hai ngón tay banh hai mép lồn ra, cầm con cặc của anh ca ca lên khe lồn cho con cặc ướt át thêm rồi hướng đầu con cặc tới lỗ âm đạo như hướng con thuyền vào bến. Khi đầu con cặc đã nằm gọn trong lỗ như con thuyền đã vào bến, nàng bắt đầu nhún nhảy, đẩy thêm con cặc lút sâu vào trong lỗ. Thomas sướng rên người. Anh nhắm mắt lại để tận hưởng những phút giây sung sướng kỳ lạ này. Hai tay anh đưa về phía trước, nắn bóp đôi vú và cặp mông mịn màng của nàng khiến nàng càng đam mê như đang được ăn một bát phở ngon lành lại còn được tiếp thêm những gia vị kích thích nữa. Càng đam mê nàng lại càng sung sức. Nàng cứ nhấp nhô lên xuống mỗi lúc một nhanh hơn, một mạnh hơn. Hai mép lồn cứ mở ra lại khép vào ôm chặt lấy con cặc to bự, bóng nhẫy của anh. Trước mặt anh đang diễn ra một cảnh tượng huyền bí của loài người, một bức tranh tự nhiên sinh động đã có từ thời thượng cổ xa xưa. Trước mặt anh là chiếc lồn với những sợi lông đen mượt, ướt đẫm chất nước sanh sánh, nhờn nhờn đang nuốt một con cặc. Anh thít bụng lại từng đợt. Nàng bỗng kẹp con cặc của anh chặt hơn trước bằng cách co thắt các cơ bụng và các miếng thịt bên trong lỗ âm đạo lại. Hết co lại dán, hết dán lại co. Anh có cảm tưởng ruột gan mình bị thắt lại, rã rời. Tinh khí bắn ra, từng dợt, nóng hổi trong lỗ âm đạo. Nàng xoay mông xung quanh con cặc anh càng nhanh, tựa hồ mông nàng là mặt thớt trên của chiếc cối xay bột mà bộ hạ anh là mặt thớt dưới, còn con cặc anh là cái trụ của chiếc cối vậy Nước từ trong bụng nàng chảy xuống cửa mình, trào ra ngoài lênh láng. Họ ôm nhau, lịm đi. Chỉ vài phút
sau họ lại tỉnh như sáo, máu nóng lại dồn lên. Họ quyết tâm làm tình suốt đêm nay. Họ có cảm tưởng, càng làm càng khỏe, càng dai sức và càng yêu nhau hơn.

Lúc này Thomas mới thấy quyết định của mình là chính xác. Giữ Thu Nguyệt lại cho riêng mình là hơn tất cả Tội gì mà góp gạo ăn cơm chung với làng. Gạo của chúng nó tuy là gạo mới nhưng chắc gì đã ngon. May mà Thomas chưa ngỏ ý chơi chung ra với Văn và Hiền Lương, nếu không chắc gì thằng Văn nó đã tha chiếc lồn của Thu Nguyệt, nó xơi tái chiếc lồn đó đêm nay là cái chắc. Chắc chắn nó ôm riết' lấy cái lồn đó suốt đêm và nhường cho Thomas cái lồn tơ khờ dại như hươu non của Hiền Lương. Chiếc lồn trinh ngây thơ đó chỉ để cho Thomas mơn trớn vuốt ve cho thích mắt thích tay thôi chứ dứt khoát không biết chiều con cặc của Thomas như chiếc lồn của Thu Nguyệt. Thomas là loại người thực tế, anh cần gì một chiếc lồn trinh. Khái niệm trinh tiết đối với anh chẳng mang một ý nghĩa gì cả . Trước đây có nhiều cô đến với anh kiêu kiêu tự đắc vì cho rằng mình đáng giá ngàn vàng vì mình còn cái màng trinh ở bên trong âm đạo, đến lúc vào cuộc lúng ta lúng túng, rúm ró vì sợ đau không cho anh sờ lồn, không cho anh xỏ con cặc vào lồn làm anh mất cả hứng. Thế là cái kế hoạch rủ Văn và Hiền Lương vào hội vào thuyền với anh không còn quyến rũ anh nữa.

Thời gian trôi như mây như mưa , chẳng có cách gì mà giữ thời gian lại được. Mới ngày nào tôi còn ngỡ ngàng tới đây gặp nàng ở cổng ra vào, cùng nàng đi bộ suất mười ba tầng mà nay thời hạn học ngoại ngữ của tôi ở trường này đã hết. Cuộc đời lúc nào cũng đầy những bất ngờ. Nếu tôi không sang đây công tác, nếu tôi không được gửi về trường phiên dịch để học thêm ngoại ngữ thì làm sao tôi có thể quen nàng được? Buổi đầu quen nàng cũng thật là bất ngờ. Tôi đứng chờ thang máy đã lâu. Tòa nhà cao tầng chọc trời này mà chỉ có được một chiếc thang máy duy nhất. Tôi cũng chịu không sao hiểu nổi cung cách làm ăn của cái anh chàng Van này nữa. Tôi chờ lâu quá, cơn sốt ruột nổi lên bóp chặt lấy lòng kiên nhẫn, đành cuốc bộ. Khổ một nỗi tôi lại sống trên tầng chót của tòa nhà như ở trên một chuồng cu vậy. Đó là tầng thứ mười ba. Con số 13 là con số kiêng kị của dân Nga, cũng như dân Việt kiêng kị con số 7 và con số 3 vậy, "chớ đi ngày bảy chớ về ngày ba". Khi nhận phòng, bà thường trực hình như có cảm anh với tôi nói:
- Số thứ mười ba đấy, anh không kiêng à?
- Dạ, cháu thì thế nào cũng được bà ạ.
- Dễ tính quá nhỉ, thế mà đã có khối anh chị sinh viên không chịu ở tầng mười ba, phòng số mười ba đâu nhé, họ sợ gặp rủi ro thi không đỗ.

Bà già không ngờ được chính cái số mười ba bất hạnh đó lại là số mười ba hạnh phúc nhất của tôi sau này. Ngày trước khi còn sống ở Việt Nam, mỗi khi có việc đi đâu xa phải chen tàu xe, tôi đều chọn ngày lẻ để đi cho đỡ phải chờ xe, chen xe chật chội, vì tôi biết thóp được các con buôn không ưa chuộng đi lại vào những ngày lẻ này.

Khi tôi bò xuống được dưới nhà thì chân tôi đã rời rã. Lâu ngày không hoạt động chân tay có khác. Tôi đành đứng lại để thở và để nghỉ ở cửa ra vào. Vừa lúc đó có hai cô gái từ ngoài phố bước vào. Họ vừa đi vừa ríu ra ríu rít, như chim non vỡ tổ.
Một cô:
- Hình như thang máy không làm việc đâu Hiền Lương ạ. Tao vừa thấy có một ông đi bộ xuống đang đứng thở dốc kia kìa.

Cô gái có cái tên Hiền Lương đánh rơi chiếc túi đựng đồ ăn. Bao thứ trong túi đều tuột cả ra ngoài: nào cà chua, cà rốt, nào rau cải, dưa chuột. CÔ vội cúi xuống nhặt cho vào túi Lúc cô cúi xuống tôi nhìn rõ cặp mông cô: thon thả, tròn trịa. Cặp mông đầy khêu gợi con mắt đàn ông cứ lộ ra mỗi lúc một rõ, mỗi lúc một gần theo bước đi của cô khiến tôi không sao cất nổi bước chân để đi tiếp theo kế hoạch đã có sẵn trong đầu tôi. Chiếc váy mùa hè quá ngắn của cô cứ tốc lên mỗi khi cô cúi xuống nhặt các thứ rơi vãi cho vào túi. CÔ bạn lúc này đã đi xa, đang bắt đầu leo lên bậc thang thứ nhất.
- Thôi tao về nhé, tối tao lên.
Cô bạn có cặp đùi dài và thon thả. Váy mùa hè cũng quá ngắn, chỉ tới ngang đùi, khi bước đi tà váy tốc lên cũng hết sức khêu gợi. Tôi thầm nghĩ: "Đàn ông ở đây sướng thật, tha hồ mà mát mắt, chả bù cho ở nhà, suốt ngày chỉ được nhìn thấy có mỗi một chiếc quần đen". Lúc này cô bạn đã biến. Cặp đùi dài thon thả với tà váy tốc lên tới nửa mông đã mất hút.

Tôi chạy lại giúp cô gái còn lại nhặt đồ rơi cho vào túi mắt không dám nhìn xa hơn những quả dưa chuột đang nằm trước mắt, vì xa hơn những quả dưa chuột là hai vế đùi trắng muốt đang kẹp lấy một khoảng đen đen mờ mờ, ảo ảo hiện sau lớp vải ny lông mỏng dính màu hồng của chiếc quần xi líp. Mãi tới lúc quả dưa chuột cuối cùng đã được nhặt lên, cô gái mới nhìn tôi.
- Cám ơn anh - cô nói.
Trông cô còn trẻ lắm. Trẻ tới mức tôi sợ không dám gọi bằng chị theo thói xã giao thông thường. Song tôi cũng không dám gọi bằng em. Tôi không bạo mồm bạo miệng, giỏi tán gái như những thằng bạn khác hay như Đắc. Gặp phải tay mấy thằng bạn hay Đắc thì chúng đã anh anh em em ngọt như mía lùi rồi.
Tôi lúng túng:
- Bạn để tôi mang giúp cho. Bạn ở tầng nào?
- Dạ thôi, khỏi phải phiền anh. Em mang lấy cũng được mà
Trong tôi không chỉ có lòng từ thiện "giữa đường thấy cảnh bất bình thì ra tay" mà còn có một ý nghĩ khác vụt lóe lên trong đầu tôi, một ý nghĩ man rợ của bất kỳ người đàn ông nào. Tôi khẩn khoản nói với người con gái:
- Thang máy không làm việc đâu. Thôi để tôi sức dài vai rộng tôi mang cho.
- Vâng, thế cũng được, nhưng phiền anh quá, em ở tầng mười ba.

Chúng tôi cùng bước lên những bậc thang cong cong lượn theo hình chôn ốc. Cặp đùi thon thả chuyển động thoăn thoắt trước mắt tôi. Hai mông tròn trịa nảy nảy theo nhịp bước chân. Tà áo đầm phấp phới, bay nhè nhẹ, sóng sánh lượn trên mông. Tuổi trẻ và sắc đẹp tự nhiên của người con gái làm bước chân tôi loạng choạng, run rẩy trên những bậc thang. Tuy vậy, cuối cùng tôi cũng lên được tới tầng cao chót vót. Bà thường trực tầng trông thấy tôi, đon đả:
- Ồ anh đã về rồi à? Anh đi chóng quá. Chìa khóa anh Thomas gửi đây này?
- Dạ, cháu đã đi đâu bà ! Bây giờ cháu mới đi đây.

Bà thường trực ngạc nhiên, chằng hiểu gì. Bà nghĩ, có lẽ tôi quá kém tiếng Nga nên không hiểu bà nói gì. Tôi trao gói đồ cho nàng, không quên được cái đám lông đen đen mờ ảo bên trong chiếc quần xi líp màu hồng nhỏ xíu của nàng.

Khi vui con người không còn có khái niệm về thời gian. Những ngày hạnh phúc bên nàng vút đi như một giấc mơ. Nay mai tôi phải từ giã nơi đây, trả lại căn phòng ghi dấu ấn của bao kí niệm để trở lại nơi tôi đã làm việc và sẽ làm việc với cơ quan, sẽ chẳng bao giờ có được những giây phút sống vô tư, hồn nhiên hưởng lạc thú nữa. Cát bụi lại trở về nơi cát bụi. Tôi lại trở về với cuộc sống vô vị ở một căn hộ tập thể với 8 tiếng đồng hồ mòn đít ở cơ quan. Phải thận trọng từng cử chỉ, phải dè xẻn từng lời nói. Phải đi đến nơi về đến chốn chẳng khác nào khi còn ấu thơ sống trong sự kiểm soát ngặt nghèo của những bậc cha mẹ ki tính. Đi, có người biết mình đi đâu. Về, có người biết mình về lúc mấy giờ. Đến ăn gì cũng còn có người biết nói gì tời ai đến chơi, ai ngủ lại...

Tôi muốn ở lại với anh Thomas thêm một vài ngày nữa. Thực ra, đúng hơn là tôi muốn ở lại với nàng thêm một thời gian nữa để thực hiện cái kế hoạch mà nàng đã có lần gợi ý.

Lần đó tôi và nàng cùng Tuyết Lan chơi tenis. Tôi mê nàng say đắm thì hẳn rồi, chẳng còn nghi ngờ bàn cãi gì nữa nhưng oái ăm thay tôi cũng mê cả Tuyết Lan, ngay từ lần đầu tôi nhìn thấy Tuyết Lan. Cặp đùi dài và đôi mông mịn màng khêu gợi của Tuyết Lan cũng làm lòng dạ tôi ngây ngất. Lỗi tại tôi ư ? Người con gái như trái chín, hương thơm cứ bay tỏa đi mọi nơi như mời chào những người đàn ông. Tôi cũng chỉ là một thằng đàn ông đơn thuần, một thằng đàn ông có một con cặc đơn thuần, chẳng tề thiên đại thánh gì cho cam, vì thế con cặc tôi cũng rung động trước nhan sắc mời chào của Tuyết Lan. Cái lần chơi tennis ấy mới gay chứ. Tuyết Lan mặc bộ váy chơi tenis quá ngắn. Không hiểu là vô tình mặc vậy hay vì cố ý để khêu gợi tôi? Có trời mà biết được. Đàn bà con gái họ cũng lắm trò lắm mánh khóe khiếp lắm, họ cũng động cái lẩm chứ đâu chỉ có đàn ông. Mỗi lần Tuyết Lan nhảy lên cao để đập bóng thì chẳng những cặp đùi dài thon thả lộ ra mà toàn bộ cặp mông tròn mọng như hai trái chín cũng ló ra. Cả cái khoang đen đen mờ ảo cũng ló ra. Tất cả đầy khêu gợi. Tôi cứ đứng đó mà nuốt nước bọt. Tôi cứ dán mắt vào những bộ phận ló ra đó, quên cả quả bóng đang bay lượn trước mặt tôi khiến Hiền Lương đã nhiều lần phải nhắc khéo tôi Không, tôi chỉ mê mẩn thế thôi chứ chưa dám có ý nghĩ gì xa hơn như là sẽ tìm cách để được ngủ với Tuyết Lan, được sờ mó các bộ phận rực lửa của Tuyết Lan. Trong lúc chơi, trong đầu tôi vẫn không ngừng hiện lên cảnh, tôi ôm Tuyết Lan vào lòng, hôn lên đôi môi nàng, hôn lên hai núm vú nàng, rụi bộ râu quai nón của tôi vào mớ lông rậm rạp đen đen mờ ảo sau lần vải ny lông của chiếc quần xi líp, rồi tự tay cởi chiếc quần xi líp đó cho nàng. Một cái lồn hiện lên. Chiếc lồn bay qua bay lại trước mắt tôi. Tôi giang tay ra chộp lấy cái lồn biết bay đó và đưa lưỡi liếm xung quanh đám lông đen đen đó, rồi mần mò, nghịch ngợm các mép to, các mép nhỏ của chiếc lồn. Sự tưởng tượng mỗi lúc một phong phú trong đầu tôi, khiến tôi đứng đực ra, quả bóng đập ngay vào một bên mắt. Mặt mũi tôi tối sầm lại, lại có cả vài giọt máu từ trong lỗ mũi chảy ra. Chúng tôi phải ngừng chơi. Lúc này tôi mới để ý thấy đũng quần đã lù lù một đống to bự. Tôi lạnh toát sống lưng, nghĩ thế nào cũng sẽ bị Hiền Lương cằn nhằn, quở trách và nếu nàng đoán ra được những ý nghĩ của tôi chắc hẳn nàng buồn và giận tôi lắm? Chẳng dè câu chuyện lại hoàn toàn ngược lại khiến tôi cứ ngỡ mình đang ở trong mơ. Trong mơ thì mới có chuyện lạ đời đối với tôi như vậy. Một thằng lính quê mùa, suốt đời chỉ được gần gũi một chiếc quần lụa đen bạc phếch đã sờn gấu, suốt đời chỉ biết được có một chiếc lồn gảy chỉ có da bọc xương, thì nay đã được biết tới những màu sắc khác nhau của những tà váy đầm đủ kiểu và, còn được biết lới những chiếc lồn béo mập cùng mùi vị thơm tho của chúng.

Hiền Lương đưa mắt nguýt tôi. Tôi bủn rủn chân tay. Tôi đoán nàng sẽ nói toạc móng heo, nàng sẽ nổi cơn tam bành của Hoạn Thư? Nàng sẽ lột chiếc mặt nạ của tôi ra? Nàng sẽ bóc trần tôi ra như bóc trần một tấm bánh? Vì rằng tôi đã đắm say ngắm nhìn cặp mông, cặp vú và cái khóm đen đen của Tuyết Lan để đến nỗi quên tất cả, để đến nỗi quả bóng đập vào mắt tôi; vì rằng con cặc khó bảo của tôi đã ngỏng lên một đống lù lù ở đũng quần; vì rằng máu ghen đàn bà nó là vậy. Cơn ghen của người vợ, người yêu hay bồ bịch thì đều là những cơn ghen của những mụ đàn bà . Đã là cơn ghen của đàn bà thì nó gớm ghiếc lắm, ai mà lường trước được hậu quả của nó ra sao, vì thế chân tay tôi bủn rủn. Đúng là cái thân làm tội cái đời. Con mắt được sướng một tý, nào con cặc đã được hưởng gì đâu thì giờ đây đến lúc cái thân phải khổ. Tôi run rẩy đợi chờ cơn thịnh nộ của nàng. Tôi đã xếp đặt sẵn cho mình một chương trình vuốt ve, xoa dịu. Thôi cứ nhũn như con chi chi là xong. Nhưng liệu có xong không?
Nàng bắt đầu nổi gió:
- Anh mê con Tuyết Lan bạn em lắm hả?
- Đâu có tôi vội chối đây đẩy - anh hơi mến cô ta thôi vì cô ta là bạn thân của em mà, cô ta có đẹp chi mà mê cơ chứ!
Cơn gió đã bắt đầu mạnh:
- Bộ anh che nổi mắt em à ? Anh nhìn rách cả vú của nó ra rồi đấy. Lồn nó to, lồn nó đẹp mà, vú nó đẹp mà, hơn của em là cái chắc. Lồn nó còn trinh đấy, xuống mà bú lồn nó đi, xuống mà nhét con cặc vào lồn nó đi, nó cho nhét đấy xuống đi!

Tôi hết sức chống chế:
- Anh đâu có nhìn vào vú cô ta. Em nghi oan cho anh quá ! Dù lồn cô ta có đẹp hay vú cô ta có to thì mắc mớ gì tới anh? Anh đã có chiếc lồn của em, anh đã có đôi vú của em, đối với anh chúng đẹp nhất trên đời, anh chẳng hề mơ màng tới những chiếc lồn khác, những đôi vú khác làm gì, chúng chả là cái gì đối với anh cả.



Trang chủ
Bản quyền thuộc về VietPro.Wap.Sh
+ Game Khí Phách Anh Hùng + phiên bản 143
+ Game Avatar Online mạng xã hội hot nhất 2.1.0
+ Game  Mobi Army game bắn súng hay nhất
+ Game online: IWIN HD 2013 game đánh bài đỉnh và hay nhất.
0nline : 1
Hôm nay : 1
Tổng cộng : 28
U-ON-Online

Lien ket: truyen nguoi lon, truyen sex hay cực hay

Wap truyen sex
• LIÊN HỆ - HỖ TRỢ
PageRank Checker